Ngày qua tháng lại,
Vật đổi sao dời.
Nòng nọc đứt đuôi,
Nhảy lên mặt đất.
Rõ ràng cóc thật,
Chẳng phải trê nào!
Cả xóm xôn xao,
Đồn đi khắp huyện.
Cóc cho nghe chuyện,
Tìm đến thử coi.
Nhận rõ con rồi,
Lại xin lỗi vợ.
Trăm nghìn lạy mợ,
Vì trót quá ghen.
Ở không trọn nghĩa...