Láng giềng đã tỏ đèn đâu
Chờ em ăn dập miếng trầu em sang.
Đôi ta cùng ở một làng,
Cùng chung một ngõ vội vàng chi anh.
Em nghe họ nói mong manh,
Dường như họ biết chúng mình với nhau.