Vắn Tắt

Từ Dữ liệu văn hóa Việt Nam
Phiên bản vào lúc 20:46, ngày 28 tháng 3 năm 2020 của Admin (Thảo luận | đóng góp) (Tạo trang mới với nội dung “<poem>Có anh chàng vốn tính tham ăn, hễ ngồi vào bàn là ăn chúi mũi vào những món ăn ngon mà gắp lia lịa, vì thế anh ta ít n…”)
(khác) ← Phiên bản cũ | xem phiên bản hiện hành (khác) | Phiên bản mới → (khác)
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Có anh chàng vốn tính tham ăn, hễ ngồi vào bàn là ăn chúi mũi vào những món ăn ngon mà gắp lia lịa, vì thế anh ta ít nói chuyện trong bữa ăn.
Một lần đi ăn cỗ nhà nọ, ngồi vào mâm là anh bắt đầu trổ nghề. Một ông khách ngồi bên cạnh thấy chướng quá mới tìm cách hỏi chuyện để hãm bới tốc độ ăn của anh ta lại, ông hỏi:
- Nhà ông ở đâu?
- Đây! (anh ta đáp).
- Thế nhà ông có mấy anh em?
- Mỗi.
- Các cụ thân sinh còn mạng cả không?
Anh ta cứ gật đầu lia lịa, không ngẩng đầu lên, đáp:
- Tiệt!