wikitext>Admin
 
n (Thay thế văn bản – “]]” thành “ [[”)
 
(Không hiển thị 3 phiên bản của 2 người dùng ở giữa)
Dòng 15: Dòng 15:
 
- Mau lên, mau lên, cho thêm ba quan nữa!
 
- Mau lên, mau lên, cho thêm ba quan nữa!
  
Thế là sáng hôm sau, người ta thấy anh chàng sang nhà mụ nhà giàu đòi nợ. [[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]][[Thể_loại:Thành_ngữ_-_Tục_ngữ]]
+
Thế là sáng hôm sau, người ta thấy anh chàng sang nhà mụ nhà giàu đòi nợ. [[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
 +
[[Thể_loại:Truyện_cười_dân_gian]]

Bản hiện tại lúc 06:41, ngày 19 tháng 4 năm 2020

Một anh nhà nghèo xơ xác, mắc nợ một mụ trọc phú ba quan. Ðến hạn mà chưa

có trả, anh lấy làm lo vì chủ nợ không những đáo để mà có hai con gái cũng chua ngoa rất mực.

Nhà anh có cái chõng rách. anh phải lên một chiếc chiếu. Lần đầu mụ sai con gái thứ hai đi đòi. Từ ngoài cổng bước vào, cô này đã léo nhéo:

- Mẹ tôi bảo nếu anh không trả, mẹ tôi đốt nhà đi đó.

Anh giả bộ rên rỉ tiếp khách và không bỏ lỡ cơ hội khi thấy đương sự bị chổng kềnh ở cái bẩy (chõng rách). Sau đó, câm như hến, cô ta ra về tay không.

Cho là con gái bé không làm lên việc, lần thứ hai mụ cho con gái lớn đi đòi, và sự việc diễn ra như lần trước.

Lần thứ ba đến lượt mụ, cũng vậy, nhưng thấy anh rụt rè, mụ nói:

- Mau lên, mau lên, cho thêm ba quan nữa!

Thế là sáng hôm sau, người ta thấy anh chàng sang nhà mụ nhà giàu đòi nợ.