(Tạo trang mới với nội dung “<poem>Đó là một chú Dê con với một đôi sừng bé tẹo tèo teo nhưng lại hay cà khịa. Chú chẳng biết làm gì nên cứ hay di c…”)
 
n (Thay thế văn bản – “Truyện_ngụ_ngôn” thành “Ngụ_ngôn_-_Cổ_tích”)
 
Dòng 16: Dòng 16:
  
 
[[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
 
[[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
[[Thể_loại:Truyện_ngụ_ngôn]]
+
[[Thể_loại:Ngụ_ngôn_-_Cổ_tích]]

Bản hiện tại lúc 14:57, ngày 11 tháng 4 năm 2020

Đó là một chú Dê con với một đôi sừng bé tẹo tèo teo nhưng lại hay cà khịa. Chú chẳng biết làm gì nên cứ hay di cà khịa với mọi người.
- Tôi muốn húc! Nào, ta húc nhau một cái chơi!
- Để cho ta yên! - Bác Gà Trống Tây nói rồi trịnh trọng tránh ra.
- Nào, ta húc nhau chơi nào! - Chú Dê lân la đến gạ lợn con.
- Lui ra! - Chú Lợn con đáp lại rồi đưa chân sau quào đất.
Dê ta lại chạy đến một bác Cừu già.
- Nào, ta húc nhau một cái chơi!
- Đi chỗ khác! - Bác Cừu khẩn khoản - Hãy để ta yên! Ta không mặt mũi nào đi húc nhau với chú.
- Nhưng tôi muốn! Thôi, ta cứ húc nhau một cái chơi!
Bác Cừu không nói gì, lẳng lặng đi chỗ khác.
Dê ta lại nhìn thấy một chú Chó con.
- Chà! Ta húc một cú xem nào!
- Nào, bắt đầu! - Chú Chó con hăm hở lao đến cắn ngay vào chân Dê một miếng thật đau.
- Ôi! Hượm đã! - Chú Dê ta bật khóc - Tớ thì tớ muốn húc, thế mà cậu lại gì thế này?
- Còn tớ thì tớ muốn cắn! - Chú Chó con đáp và bồi thêm cho Dê ta một miếng rõ đau nữa.