(Tạo trang mới với nội dung “<poem>Một hôm, chú Gà Con cứ bám riết lấy anh Gà Trống to tướng mà hỏi. - Tại sao mỏ chị Diệc dài và hai chân chị ấy c…”)
 
n (Thay thế văn bản – “Truyện_ngụ_ngôn” thành “Ngụ_ngôn_-_Cổ_tích”)
 
Dòng 15: Dòng 15:
  
 
[[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
 
[[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
[[Thể_loại:Truyện_ngụ_ngôn]]
+
[[Thể_loại:Ngụ_ngôn_-_Cổ_tích]]

Bản hiện tại lúc 14:57, ngày 11 tháng 4 năm 2020

Một hôm, chú Gà Con cứ bám riết lấy anh Gà Trống to tướng mà hỏi.
- Tại sao mỏ chị Diệc dài và hai chân chị ấy cao kều, còn của em lại nhỏ xíu?
- Lui ra!
- Tại sao anh Thỏ lại có những hai cái tai dài còn em thì ngay cả một cái vành tai ngắn nhất cũng không có?
- Đừng quấy rầy nữa!
- Vì sao Mèo Con có cả một bộ lông đẹp thế mà em thì chỉ có mấy cái lông lơ thơ thế này?
- Thôi đi!
- Tại sao anh Chó Con biết ngoe nguẩy đuôi còn em thì chẳng có tí đuôi nào cả?
- Thôi im đi!
- Tại sao anh Dê Con có sừng mà em thì ngay cả một cái sừng xấu nhất cũng chẳng có?
- Thôi đi! Lui ra! - Anh Gà Trống tức điên lên.
- Lúc nào cũng lui ra... lui ra! Tại sao người lớn ai cũng trả lời những câu hỏi của trẻ con, còn anh thì lại không? - Gà Con trách móc.
- Tại vì em không hỏi mà chỉ có ganh tỵ! - Gà Trống trả lời nghiêm khắc.
Và đó hoàn toàn là sự thật!