n
 
Dòng 1: Dòng 1:
<poem>Hát đối đáp ở chốn hội hè đông người, không có nhạc đệm, tính chất phóng khoáng, thoáng đạt hơn, có thể dùng các làn điệu sa mạc, bồng mạc, cò lả, hát ví... có đoạn lĩnh xướng, có đoạn đồng ca phụ họa. Trước đây, trong cuộc hát kèm theo tục quăng đúm. Đúm chiếc khăn tay bọc miếng trầu. Cô gái hát xong quăng sang cho chàng trai mình để ý, đúm trúng ai người đó phải hát trả lời, rồi lại bọc tặng vật ném trả bên nữ.
+
<poem>Các xã Phục Lễ, Phả Lễ (huyện Thuỷ Nguyên) được coi quê hương hát đúm của Hải Phòng.
  
Tính tập thể, hát nhóm của hát đúm cao hơn. Ngoài các lời giao duyên, họ còn thách đố nhau về đất nước, lịch sử, con người... như:
 
  
- "ở đâu bên đục, bên trong
 
ở đâu thắt đáy cổ bồng lại có thánh sinh!"</poem>
 
  
 +
Hát đúm ở đây rất giàu làn điệu: trống quân, cò lả, sa mạc, lý giao duyên. Vào hội, một khi bên nữ - vốn hay đột ngột chuyển làn điệu trong khi hát mà phía bên nam không kịp đối là thua. Hát đúm ở Phục Lễ gắn với Hội mở mặt. Con gái Phục Lễ quanh năm dùng khăn chít che mặt chỉ để hở hai đôi mắt đen như hạt nhãn. Ngày hội mở mặt còn được coi là ngày các cô gái thi sắc đẹp, làm quân cờ người. Chiếc khăn tung ra để lộ những khuôn mặt trắng mịn, môi hồng như hoa lựu, làm cho Hội thi hát đúm thêm say mê, hào hứng. Trai gái hát mừng, hát hỏi, hát đố, hát hoạ, hát giao duyên (huê tình), hát tiễn...
 +
 +
[[File:Congdongviet_net_-200330-165449.PNG]]
 +
 +
Hãy nghe bên nữ hát đố:
 +
 +
Tam sơn, tứ hải, nhất phần điền
 +
Chàng mà giải được, em liền theo không?
 +
 +
Bên trai hát giải:
 +
 +
Tam sơn là núi, tứ hải là sông
 +
Nhất phần điền là ruộng, theo không là nàng.
 +
 +
Và bên trái tách ra, một chàng cầm tay cô gái hát giao duyên:
 +
 +
Thấy em vừa đẹp, vừa xinh
 +
Anh thuận nhân tình, anh nắm cổ tay
 +
Nắm rồi, anh hỏi cổ tay
 +
Ai nặn nên trắng, ai day nên tròn?
 +
 +
Rồi chàng kể nỗi gian truân:
 +
 +
Vì nàng anh phải đi đêm
 +
Ngã năm ba cái, đất mềm không đau
 +
Vì nàng anh phải đi thăm
 +
Ngã sứt đầu gối, ngã thâm bánh chè!
 +
 +
Bên gái cũng bộc lộ tình cảm:
 +
 +
Yêu nhau quá đỗi quá chừng
 +
Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay.
 +
 +
Không ít các chàng trai, cô gái vì cảm mến nhau qua lời ca, điệu múa mà rồi nên vợ nên chồng. Và vì thế, hát đúm luôn là lễ hội hấp dẫn, trẻ trung, trở thành nét đặc trưng trong kho tàng văn hoá truyền thống của vùng đất này.</poem>
 +
 +
[[Thể_loại:Nghệ_thuật_Việt_Nam]]
 +
[[Thể_loại:Âm_nhạc]]
 +
[[Thể_loại:Nhạc_cổ_truyền]]
 
[[Thể_loại:Văn_hóa_Việt_Nam]]
 
[[Thể_loại:Văn_hóa_Việt_Nam]]
 
[[Thể_loại:Múa_hát]]
 
[[Thể_loại:Múa_hát]]

Bản hiện tại lúc 21:55, ngày 30 tháng 3 năm 2020

Các xã Phục Lễ, Phả Lễ (huyện Thuỷ Nguyên) được coi là quê hương hát đúm của Hải Phòng.



Hát đúm ở đây rất giàu làn điệu: trống quân, cò lả, sa mạc, lý giao duyên. Vào hội, một khi bên nữ - vốn hay đột ngột chuyển làn điệu trong khi hát mà phía bên nam không kịp đối là thua. Hát đúm ở Phục Lễ gắn với Hội mở mặt. Con gái Phục Lễ quanh năm dùng khăn chít che mặt chỉ để hở hai đôi mắt đen như hạt nhãn. Ngày hội mở mặt còn được coi là ngày các cô gái thi sắc đẹp, làm quân cờ người. Chiếc khăn tung ra để lộ những khuôn mặt trắng mịn, môi hồng như hoa lựu, làm cho Hội thi hát đúm thêm say mê, hào hứng. Trai gái hát mừng, hát hỏi, hát đố, hát hoạ, hát giao duyên (huê tình), hát tiễn...

Congdongviet net -200330-165449.PNG

Hãy nghe bên nữ hát đố:

Tam sơn, tứ hải, nhất phần điền
Chàng mà giải được, em liền theo không?

Bên trai hát giải:

Tam sơn là núi, tứ hải là sông
Nhất phần điền là ruộng, theo không là nàng.

Và bên trái tách ra, một chàng cầm tay cô gái hát giao duyên:

Thấy em vừa đẹp, vừa xinh
Anh thuận nhân tình, anh nắm cổ tay
Nắm rồi, anh hỏi cổ tay
Ai nặn nên trắng, ai day nên tròn?

Rồi chàng kể nỗi gian truân:

Vì nàng anh phải đi đêm
Ngã năm ba cái, đất mềm không đau
Vì nàng anh phải đi thăm
Ngã sứt đầu gối, ngã thâm bánh chè!

Bên gái cũng bộc lộ tình cảm:

Yêu nhau quá đỗi quá chừng
Trèo non quên mệt, ngậm gừng quên cay.

Không ít các chàng trai, cô gái vì cảm mến nhau qua lời ca, điệu múa mà rồi nên vợ nên chồng. Và vì thế, hát đúm luôn là lễ hội hấp dẫn, trẻ trung, trở thành nét đặc trưng trong kho tàng văn hoá truyền thống của vùng đất này.