n (Đã nhập 1 phiên bản)
n (Thay thế văn bản – “]]Thể_loại” thành “ [[Thể_loại”)
 
Dòng 1: Dòng 1:
<poem>Ba bà đi chợ với nhau<br>Một bà đi trước kể chuyện nàng dâu<br>Một bà đi sau tu tu lên khóc<br>Nhà bà có phúc cưới được dâu hiền,<br>Nhà tôi vô duyên cưới cô dâu dại<br>Việc làm thì rái, chỉ tưởng những ăn<br>Hễ bảo quét sân đánh chết ba gà<br>Bảo đi quét nhà, đánh chết ba cho<br>Có mâm giỗ, họ miếng ra miếng vào<br>Rửa bát cầu ao liếm dĩa quèn quẹt<br>Đi chợ quên thúng quên quan tiền<br>Về nhà quên ngõ đâm xiêng vào chùa<br>Vo chùa thấy hai ông Hộ Pháp mới tô<br>Nó nghĩ khách tới đầy nhà nhà tôi<br>Trở ra nó mỉm miệng nó cười<br>Thằng chồng nó đánh một hồi cẳng chân<br>Bà đi giữa nghe chuyện phân vân<br>Rằng dâu tôi cũng không đần không khôn<br>Mẹ chồng có nói đến con<br>Thì con tôi chỉ cười dòn nói đưa!</poem> [[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]][[Thể_loại:Thơ]][[Thể_loại:Ca_dao]][[Thể_loại:Đời_sống_-_Xã_hội]]
+
<poem>Ba bà đi chợ với nhau<br>Một bà đi trước kể chuyện nàng dâu<br>Một bà đi sau tu tu lên khóc<br>Nhà bà có phúc cưới được dâu hiền,<br>Nhà tôi vô duyên cưới cô dâu dại<br>Việc làm thì rái, chỉ tưởng những ăn<br>Hễ bảo quét sân đánh chết ba gà<br>Bảo đi quét nhà, đánh chết ba cho<br>Có mâm giỗ, họ miếng ra miếng vào<br>Rửa bát cầu ao liếm dĩa quèn quẹt<br>Đi chợ quên thúng quên quan tiền<br>Về nhà quên ngõ đâm xiêng vào chùa<br>Vo chùa thấy hai ông Hộ Pháp mới tô<br>Nó nghĩ khách tới đầy nhà nhà tôi<br>Trở ra nó mỉm miệng nó cười<br>Thằng chồng nó đánh một hồi cẳng chân<br>Bà đi giữa nghe chuyện phân vân<br>Rằng dâu tôi cũng không đần không khôn<br>Mẹ chồng có nói đến con<br>Thì con tôi chỉ cười dòn nói đưa!</poem> [[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
 +
[[Thể_loại:Thơ]]
 +
[[Thể_loại:Ca_dao]]
 +
[[Thể_loại:Đời_sống_-_Xã_hội]]

Bản hiện tại lúc 20:40, ngày 17 tháng 4 năm 2020

Ba bà đi chợ với nhau
Một bà đi trước kể chuyện nàng dâu
Một bà đi sau tu tu lên khóc
Nhà bà có phúc cưới được dâu hiền,
Nhà tôi vô duyên cưới cô dâu dại
Việc làm thì rái, chỉ tưởng những ăn
Hễ bảo quét sân đánh chết ba gà
Bảo đi quét nhà, đánh chết ba cho
Có mâm giỗ, họ miếng ra miếng vào
Rửa bát cầu ao liếm dĩa quèn quẹt
Đi chợ quên thúng quên quan tiền
Về nhà quên ngõ đâm xiêng vào chùa
Vo chùa thấy hai ông Hộ Pháp mới tô
Nó nghĩ khách tới đầy nhà nhà tôi
Trở ra nó mỉm miệng nó cười
Thằng chồng nó đánh một hồi cẳng chân
Bà đi giữa nghe chuyện phân vân
Rằng dâu tôi cũng không đần không khôn
Mẹ chồng có nói đến con
Thì con tôi chỉ cười dòn nói đưa!