n (Đã nhập 1 phiên bản) |
n (Thay thế văn bản – “]]” thành “ [[”) |
||
Dòng 25: | Dòng 25: | ||
Qua đồn hết vốn, còn xuôi nỗi gì.</i> | Qua đồn hết vốn, còn xuôi nỗi gì.</i> | ||
− | Chẳng hiểu sau đó anh chồng có "xuôi" được không? [[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]][[Thể_loại:Truyện_cười_dân_gian]] | + | Chẳng hiểu sau đó anh chồng có "xuôi" được không? [[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]] |
+ | [[Thể_loại:Truyện_cười_dân_gian]] |
Bản hiện tại lúc 21:16, ngày 17 tháng 4 năm 2020
Một anh chàng hai vợ, tối đến phải ngủ chung với vợ lớn ở nhà trong, còn vợ bé thì nằm nhà ngoài.
Một đêm, trời đã về khuya, cô vợ bé hát:
Ðêm khuya, gió lặng sóng yên,
Lái kia có muốn, ghé thuyền sang chơi.
Anh chồng muốn ra với vợ bé nhưng bị vợ cả ôm giữ, mới đáp rằng:
Muốn sang bên ấy cho vui,
Mắc đồn lính gác khó xuôi được đò.
Nghe thấy vậy, chị vợ cả liền hát:
Sông kia ai cấm mà lo,
Muốn xuôi thì nộp thuế đò rồi xuôi.
Cô vợ bé đáp:
Chẳng buôn chẳng bán thì thôi,
Qua đồn hết vốn, còn xuôi nỗi gì.
Chẳng hiểu sau đó anh chồng có "xuôi" được không?