Món bánh tráng cuốn thường có đĩa thịt gà xé phay bóp rau răm , xà lách, chuối xanh, khế chua xắt mỏng.Và nhất là có mấy lá xoài non thì mới đúng vị.Cuối cùng là nước chấm. nước mắm ngon pha nhạt có thêm đường, dấm tỏi... Tất nhiên không thể thiếu chút ớt tươi cho cay. Nói cho đúng cách vậy thôi, nhưng thật chất bạn có dùng bánh cuốn tuốt tuồn tuột những thứ gì có trên mâm như giò chả, thịt quay củ kiệu... thậm chí cho cả bún vào cuốn cũng không ai cười bạn. Xin nói khẽ, bánh tráng cuốn với cá lóc, cá trê nướng trui cũng rất tuyệt vời! Do bánh tráng thường được cuốn với rất nhiều rau tươi rau xanh nên bạn có nhậu đến say khướt và ăn đến no kè, ruột gan vẫn mát rượi, không hề nóng bụng như các món nhậu khác. Uống say lơ mơ đưa mắt nhìn ra ngoài sân thấy nắng vàng nhảy nhót trên những cây mai nghiêng nghiêng trổ bông vàng rực lẫn vài tiếng chim hót véo von... Vậy là bạn hưởng trọn vẹn hương vị của mùa Xuân phương Nam rồi đó.

Món bánh tráng không kén nhân nhưng rất kén bánh.Khắp các tỉnh nam bộ hầu như ở đâu cũng có nghề làm bánh tráng. Bánh tráng ngon có tiếng là ở Bình Dương, sông Bé.Nhưng bánh tráng ngon nhất phải kể đến hai huyện Hóc Môn, Củ Chi. Bánh ở đây đạt được 3 yêu cầu: Trắng thơm, dẻo dai, không mặn.

Quê tôi ở Long An không phải đất làm bánh tráng. Nhưng Tết đến má tôi cũng đắp lò tráng bánh để kiếm thêm tiền tiêu Tết. Công nghệ làm bánh tôi còn nhớ... Má phải mua gạo về ngâm nước một ngày một đêm. Khi ngâm khoảng 3 tiếng thường phải thay nước kẻo bị gạo chua. Tiếp đó vớt gạo ra cho vào cối để xay,Chị Ba tôi đảm nhiệm khâu này.Có lẽ do xay bột nhiều quá trên chiếc cối xay bằng đá to kềnh nên bây giờ chị bị gù lưng..Bột đã xay ra cho thêm chút muối chống mốc bánh và tăng độ dai rồi cho lên bếp tráng giống như người ta tráng bánh cuốn vậy. Nắng to quá bánh giòn dể vỡ. Ngược lại không đủ nắng bánh không thơm, không sáng màu.

Ngày đó tôi khoảng sáu bảy tuổi được giao nhiệm vụ cầm sáo đuổi bọn chim sẽ. Không hiểu sao bọn chim này mê bánh tráng thế. Chúng cứ rình trên đọt dừa chờ tôi sơ ý là lao xuống mổ bánh. Có lần do mãi đọc truyện Thủy Hử nên tôi quên mất nhiệm vụ của mình. Tối đến khi xếp bánh chuẩn bị giao cho thương lái thì bánh bị thủng lỗ chỗ và có cả cứt chim. Ba tôi bắt nằm ra quật cho mấy roi.

Có lần tôi tò mò về Củ Chi xem người ở đay làm bánh kiểu gì mà ngon có tiếng vậy. Công đoạn làm bánh cũng y như ngày trước nhưng có khác là họ mua từng bao bột khô hòa vào nước rồi tráng.Tôi cũng có hỏi một chị tráng bánh thì được biết: Có lẽ do nước nguồn ở đây thích hợp làm nghề bánh tráng. Bởi em trai chị lấy vợ dưới Vũng Tàu tráng bánh giỏi hơn chị về đó không hiểu sao làm bánh vẫn bị đen.Nói rồi chị cười buồn buồn tâm sự: Không biết cái nghề này làm được làm được mấy mùa Xuân nữa. Bởi chị nghe tin một Việt kiều định về đây mở nhà máy sản xuất bánh tráng. Bánh sản xuất thủ công làm sao chọi nổi với bánh của nhà máy khi họ có phòng thí nghiệm dây chuyền sản xuất máy móc tối tân...