(Tạo trang mới với nội dung “<poem>Cá rô lóc lách lên bờ, đến khi nước rút, bị mắc cạn trên một vũng khô. Tưởng mình sắp chết, may mắn thấy bầy…”)
 
n (Thay thế văn bản – “Truyện_ngụ_ngôn” thành “Ngụ_ngôn_-_Cổ_tích”)
 
Dòng 7: Dòng 7:
  
 
[[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
 
[[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
[[Thể_loại:Truyện_ngụ_ngôn]]
+
[[Thể_loại:Ngụ_ngôn_-_Cổ_tích]]

Bản hiện tại lúc 14:56, ngày 11 tháng 4 năm 2020

Cá rô lóc lách lên bờ, đến khi nước rút, bị mắc cạn trên một vũng khô. Tưởng mình sắp chết, may mắn thấy bầy vịt đi qua, Cá rô bèn năn nỉ:
- Làm ơn cho xin ít nước, không tôi chết mất!
Bầy vịt đáp:
- Cứ nằm đợi đấy đi, để tụi tui đi kiếm ăn một lát rồi chiều sẽ đem nước về cho cá bơi.
Nói xong, bầy vịt lũ lượt ra đồng. Cá rô nằm chờ suốt một ngày giữa trời nắng gắt.
Chiều đến, bầy vịt đem về cho đầy tràn một vũng nước, nhưng khi đó cá đã chết khô rồi.