(Tạo trang mới với nội dung “<poem>Anh Gà Trống bay lên đậu trên hàng rào rồi rướn cao đầu lên trời. - Anh đang ngắm bầu trời đấy à? - Chị Vịt th…”)
 
n (Thay thế văn bản – “Truyện_ngụ_ngôn” thành “Ngụ_ngôn_-_Cổ_tích”)
 
Dòng 10: Dòng 10:
  
 
[[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
 
[[Thể_loại:Văn_chương_Việt_Nam]]
[[Thể_loại:Truyện_ngụ_ngôn]]
+
[[Thể_loại:Ngụ_ngôn_-_Cổ_tích]]

Bản hiện tại lúc 15:00, ngày 11 tháng 4 năm 2020

Anh Gà Trống bay lên đậu trên hàng rào rồi rướn cao đầu lên trời.
- Anh đang ngắm bầu trời đấy à? - Chị Vịt thấy thế liền hỏi.
- Bầu trời là cái gì đối với tôi cơ chứ ! – Gà Trống đáp lại và rướn cao đầu hơn - Một khoảng không gian ngu xuẩn chất đầy hành tinh đến nỗi không còn chen vào đâu được. Một sự luân phiên nhàm chán giữa ngày và đêm. Tất cả những cái đó đã quá quen thuộc.
- Thế mà từ lâu em không biết anh là một người thú vị đến thế ! Anh có những ý tưởng mới cao siêu làm sao! Chị Vịt thốt lên.
- Tôi dang đôi cánh của mình – Anh Gà Trống tiếp tục nói – Tôi sẽ bay cao hơn cả bầu trời, sẽ thách thức với tất cả các hành tinh và rồi bí ẩn nhưng kiêu hãnh, tôi sẽ quay trở về với biển xanh khôn cùng và ... tôi sẽ chìm.
Nói đến đây, Gà Trống chóng mặt mất thăng bằng, ngã nhào xuống vũng nước.
- Ôi ! - Chị Vịt sợ hãi – Anh đang chìm đấy ư?
- Ừ ! Đang chìm ! – Gà Trống tức giận trả lời, và rồi nhìn thấy một chú giun, anh ta liền mổ, nuốt chửng.
Hệt như tất cả những anh gà khác !