Bách niên là "trăm năm" (bách: một trăm, lziên: năm), dùng để chỉ toàn bộ thời gian mà một người sống trên cõi đời này, nói chung. "Trăm năm trong cõi người ta" (Truyện Kiều - .Nguyễn Du). Người xưa có câu bách tuê vị kì , tức là, người ta chỉ sống được đến trăm tuổi là cùng. Nhưng thực tế có mấy ai sống được đến trăm tuổi. Bảy mươi tuổi cũng đã là "xưa nay hiếm" rồi! Trăm trong trăm năm không phải là con số cụ thể: Trăm năm biểu trưng cho đời một con người, cho tuổi thọ của một người. Giai lão có nghĩa là cùng nhau đến già (giai. cùng, lão: già). Thành ngữ bách niên giai lão dùng trong lời chúc (cho các đôi vợ chồng lúc làm lễ kết hôn) được hạnh phúc lâu bền, chung sống cùng nhau đến trọn đời. "Bữa cơm vậy mà ai cũng vui, ai cũng chúc cô dâu chú rề bách niên giai lão" (Nguyễn Đình Thi, "Vỡ bờ").